Saturday, October 1, 2016

Chìa khóa vàng

Khốn kiếp... Thế là hắn chửi.

Chỉ vì quên mua kem đánh răng tối qua, hắn quay lại siêu thị thì ... rầm... trời đất tối đen.

Và giờ đây hắn được tái sinh đến thế giới mới.

Oa con trai, tôi có con trai rồi - Vũ An kêu to - Tôi sẽ đặt tên nó là Vũ Văn Kinh Thế. Để cuộc đời nó oanh oanh liệt liệt là một anh hùng của cả thế giới này.

Chỉ mong con được bình an là tốt rồi - Diệp Vân ôm đứa bé mà khẽ nói.

Đàn ông là phải đánh đông dẹp bắc chứ - Vũ An nói

Thôi được rồi, không bàn chuyện các anh. Em và con mệt rồi. - Diệp Vân nhẹ nhàng nói.

Ừ - Vũ An kéo chăn cho vợ rồi từ từ rời khỏi phòng.


Kinh Thế - Phải giờ tên hắn là Kinh Thế. Hắn còn chẳng nhớ tên của hắn cũ là gì nữa rồi. Và nó có quan trọng không.

Thời gian dần trôi qua. Đã 3 năm kể từ khi hắn đến thế giới này.
Thế giới này được gọi là Vô giới. Mọi người ở đây mọi người có năng lực đặc biệt được gọi là chìa khóa. Khi đến sinh nhật lần thứ 3, sẽ làm nghi lễ giác tỉnh. Sau khi giác tỉnh, thì trên tay sẽ hiện lên vết săm hình chiếc chìa khóa, mỗi loại sẽ có màu sắc khác nhau đại diện cho ngũ hành, và con số ở trên chìa khóa chính là cấp bậc của khí mà người đó có. Mỗi chiếc chìa khóa lại có những năng lực khác nhau. Ví dụ như mẹ của hắn là Hỏa khóa, điều khiển lửa. Hắn chỉ thấy mẹ dùng để nấu những món ngon trong nhà. Chỉ với cái vẫy tay nhỏ những tia lửa bùng lên là đã xong món thịt nướng ngũ vụ rồi. Cha hắn là Thủy khóa, thường cha hắn rất ít khi về nhà do là tướng ngoài biên ải, mỗi lần về chỉ 1 tháng là đi ngay. Hắn thích nhất là nhìn cha luyện tập.

- Thủy Long kết giới mở - Triệu hồi giao long - Giao long tam biến - chuyển, phá, hồi.

Ánh sáng trên hình săm tỏa sáng màu vàng chói lọi. Sau lưng Vũ An hiện ra là cánh cửa màu hoàng kim, một con rồng ... à không giao long màu vàng vảy lấp lánh uy vũ bay ra. Tấm thân lớn vài trăm mét lao vút lên không trung rồi quật mạnh đuôi xuống đất. Móng vuốt của tám cái chân vươn ra cào ngang qua hàng tre cách đó không xa. Rồi giao long lấy 2 chân sau đạp mạnh một cái rồi quay về cánh cửa để lại một hố sâu, một rặng tre đổ rạp, và con mắt nhìn hâm mộ của Kinh thế.

- Kinh thế lại đây. Con thấy cha oai phong không?

- Cha dạy con đi.

- Chưa được, mai con làm lễ giác tỉnh rồi. Sau khi con có được ấn ký của riêng mình, cha sẽ dạy con.

- Hứa nhé cha

- Ừ, cha hứa.

Kinh thế háo hức không ngủ được. Sáng hôm sau, với mái đầu bù xù quần áo xộc xệch, cậu chạy ra "cha mẹ, sắp đến giờ rồi."

- Mới 4h sáng mà con. - Diệp Vân nhẹ nhàng nói - 8h mới bắt đầu, con vội gì.

- Vâng - Kinh Thế đáp lại và chui lại vào chăn. Cậu mê đi vì tưởng tượng ra những viễn cảnh xa xôi khi cậu gọi Chân Long trở thành vô địch trong thế giới này, hạ gục tất cả mọi đối thủ.

- Dậy mau con ơi, 7h30 rồi. Dậy còn ăn sáng. - Diệp Vân hôn nhẹ lên trán Kinh Thế.

- Thôi chết rồi. - Mặc vội quần áo, Kinh Thế cầm miếng bánh mì trứng mà Diệp Vân chuẩn bị rồi chạy vội đến đại sảnh của thần điện trong làng.

Gọi là Thần điện cho oai chứ chỗ này nhìn giống một cái nhà thờ nhỏ ở làng. Chỉ có 1 sảnh lớn cao 3m, rộng tầm 100m2. Ở chính giữa sảnh là một khối pha lê lớn cỡ người của trẻ con bay lơ lửng cách mặt đất khoảng 0.5m.

- Con lại đặt tay lên tinh thạch này - Vị mục sư từ tốn nói.

Kinh Thế bước lên bục gỗ, tiến sát lại gần khối pha lê rồi đặt nhẹ tay lên.

Viên pha lê dần dần đổi màu từ xanh, đỏ, bạc, hoàng kim, tím, đen rồi pha lê lại đổi về trong suốt như cũ.

Hắc kim cấp chân khí - Mục sư kinh ngạc nói - Vô lý, một đứa trẻ làm sao có được sức mạnh to lớn đến như vậy. Quả thật cha mẹ con quá vĩ đại rồi. Tiếp theo là xem năng lực của con. Giờ con hãy tưởng tượng ra hình ảnh nào lớn mạnh nhất và đánh vào khối pha lê này xem

Trong tâm của khối pha lê từ từ hiện lên ngọn lửa đỏ rực.
Hỏa hệ, con có năng lực hỏa hệ - Mục sư nói - Được rồi, giờ con hãy ngồi xuống để ta làm lễ giác tỉnh cho con.

Kinh Thế theo hướng dẫn của Mục sư ngồi lên chiếc ghế sắt bên cạnh khối pha lê và ở giữa vòng tròn ma thuật. Mục sư vừa đi xung quanh vừa lẩm bẩm chú ngữ. Sau lưng ông hiện ra cánh cửa với những luồng khí tỏa ra ấm áp.

Kinh Thế tận hưởng cái cảm giác lâng lâng ấm áp đang lan tỏa khắp cơ thể. Rồi cậu thấy đau nhói ở tay. Cậu biết cậu đã có ấn ký của riêng mình. Cậu ngẫm nghĩ Hỏa hệ của cậu có thể là gì đây, Hỏa Long, Hỏa Sơn, Hỏa Thú hay chỉ đơn giản là lửa que diêm. Chẳng biết nữa.

Cậu nhè nhẹ mở mắt ra, trên tay cậu chẳng có hình chiếc chìa khóa nào cả mà thay vào đó là một vòng tròn. Cậu nhìn lên thấy mục sư ngán ngẩm.

- Thôi con về đi - Mục sư nói - Đúng là thượng đế trêu người mà.

(To be continue)
























No comments:

Post a Comment