Chapter 1 - Lệnh triệu hồi của Hoàng gia
"Hả?"
Tôi đang đến thư viện gần nhà để đọc sách. Tôi,
Iwatami Naofumi, sinh viên năm 2 của một trường đại học địa phương. Tôi tự nhận
bản thân gần với Otaku hơn là con người.
Tôi gắn liền với
biết bao anime, games và rất nhiều điều khác của văn hóa otaku, nhưng tôi vẫn
cố gắng học tử tế để có thể có một cuộc sống bình thường.
Thực tế là, bố mẹ
tôi đã nhanh chóng từ bỏ tôi và dồn hết hy vọng vào em trai tôi bằng việc đưa
nó đến trường điểm nổi tiếng.
Thằng nhóc khó chịu
đó cuối cùng cũng nổi dậy và biến thành đầu gấu tỉnh vì sự căng thẳng học hành.
Nó nhuộm tóc và biến thành siêu cấp bụi đời khi trở về nhà trong một ngày đẹp
trời và đánh dấu sự khởi đầu của thời kỳ đen tối trong gia đình.
Đó là khi tôi,
chúa cứu thế, tạo sự khởi đầu!
Tôi nhẹ nhàng chào
đón đứa em bệnh hoạn và lắm mồm của tôi và gợi ý cho cậu ta mấy trò chơi galge
nổi tiếng.
"Haha!? Mày
thử nhìn vào cái đống lộn xộn này xem!"
"Cái gì, em chưa quen thôi, thử chờ khi em
quen với cái này rồi anh sẽ thấy”
Tôi biết mà. Tất cả các nguyên nhân dẫn đến việc
biến thành đầu gấu của em trai tôi
Một mặt là tôi, người lớn lên làm bất cứ việc gì mà hắn muốn, mặt khác là em trai tôi bị ép học như điên. Do đó, với kẻ ham chơi chuyên nghiệp như tôi, dụ hắn vào vài trò chơi là hắn sẽ sướng lên và chơi như điên.
Một mặt là tôi, người lớn lên làm bất cứ việc gì mà hắn muốn, mặt khác là em trai tôi bị ép học như điên. Do đó, với kẻ ham chơi chuyên nghiệp như tôi, dụ hắn vào vài trò chơi là hắn sẽ sướng lên và chơi như điên.
Theo ý kiến cá nhân tôi, thế giới otaku này giờ
được tăng thêm 1 thành viên.
Sau một thời gian, phòng nó trở thành lâu đài
của các sản phẩm galge từ các game mà tôi giới thiệu.
Mặc dù vậy, vấn đề
đáng tranh cãi là sau khi tất cả bức xúc và mệt mỏi biến mất khỏi đầu nó, nó đã
tốt nghiệp cái trường điểm nổi tiếng đó một cách dễ dàng và tiến bước trên con
đường trở thành người thành đạt.
Hệ quả của hành
động anh hùng của tôi là, bố mẹ càng nuông chiều tôi hơn nữa. Tôi có được cuộc
sống đại học hoàn hảo nhất với sự tự do tuyệt đối.
Nói tóm lại, tôi
là con đỉa bẩn thỉu vô dụng của dòng họ Iwatami.
Đủ phần giới thiệu
rồi, tôi đang đi đến thư viện gần nhà để đọc sách.
Tiền tiêu vặt hàng
tháng của tôi được bố mẹ gửi là 10,000 yên. Số tiền đó chỉ đủ xài cho đến khi
tôi đối diện với phiên bản truyện tranh của các tiểu thuyết, eroge, erohon, và nhiều những sản phẩm tuyệt vời và trên cả tuyệt vời khác.
Công việc làm thêm trong dịp hè và dịp nghỉ đông
để lại cho tôi 50,000 yên nhưng khi một người quyết định tham gia và lễ hội thì
số tiền này sớm biến mất không tăm tích.
Mặc dù sau đó em trai tôi đã xin xỏ gãy lưỡi và
bố mẹ đồng ý cho chúng tôi khoản chi tiêu đủ đến hết dịp lễ hội nhưng cũng
không đủ...
Thế đấy, để duy trì cuộc sống, tôi không còn
cách nào khác chỉ có học cách chi tiêu từ cái ví chỉ đủ cho việc học hành và
các khoản chi tiêu cần thiết.
Để tiết kiệm tiền, mặc dù rất đau lòng nhưng tôi
phải đọc những cuốn sách cũ từ cửa hàng sách cũ và thư viện.
Trong thời gian rảnh, tôi thường chơi game online để giết thời gian khi tôi cố gắng phá đảo tất cả các game.
Trong thời gian rảnh, tôi thường chơi game online để giết thời gian khi tôi cố gắng phá đảo tất cả các game.
Tôi là loại thích chơi vòng vòng để mở rộng hết
các nội dung.
Thăng cấp lên tối đa trong game không hứng thú
và gây nghiện bằng việc kiếm tiền. Ngay bây giờ, nhân vật tôi tạo đang bán hàng
bên đường để bán các item hiếm.
Còn bây giờ, con người thật của tôi đang phát
ngán vì không có việc gì làm.
Vì lý do đó
Cái lý do đằng sau vấn đề sắp xảy ra.
Tôi lượn lờ vào khu vực chuyên biệt của các
quyển tiểu thuyết giả tưởng cũ. Trong thời đại hiện nay, khi so sánh với lịch
sử nhân loại, các tiểu thuyết giả tưởng trở nên lỗi thời. Ngay cả Kinh Thánh
cũng có thể coi là tiểu thuyết giả tưởng.
“Sách hướng dẫn sử
dụng 4 vũ khi thần thánh”
Chẳng hiểu sao,
chỉ có quyển sách cổ, tên củ chuối này rơi khỏi giá sách. Khả năng cao là mấy
thằng ất ơ cắm bừa quyển sách vào giá rồi chạy béng đi đâu rồi.
Có lẽ đây là tiếng
gọi định mệnh
Tôi ngồi xuống ghế
và bắt đầu đọc “Sách hướng dẫn sử dụng 4 vũ khi thần thánh”
Soạt soạt...
Câu truyện bắt đầu bằng lời giới thiệu về cái thế giới song song đó.
Tóm tắt lại, đó là
lời tiên tri về ngày tận thế.
Sớm hay muộn, cơn
sóng dữ của thảm họa sẽ đến với thế giới này từng trận, từng trận một cho đến
khi tất cả bị hủy diệt.
Để thoát khỏi thảm
họa không ngừng này, họ phải triệu hồi những anh hùng từ thế giới khác và yêu
cầu sự trợ giúp của họ.
.... OK. Lời giới
thiệu vãi cả cũ, nhưng đây là cuốn tiểu thuyết giả tưởng cũ, nên lời giới thiệu
thế là bình thường.
4 vị anh hùng sẽ
sở hữu những năng lực đặc biệt, những vũ khí đặc biệt: Kiếm, Mâu, Cung và
Thuẫn.
Ái chà ~ để bắt
đầu, thuẫn sao có thể là vũ khí được chứ?
Tôi cười nhạt và
đọc tiếp câu truyện.
Các anh hùng tách
ra để có thể nâng cao sức mạnh chuẩn bị cho cơn sóng dữ.
~Ngáp~
Khỉ thật, tôi cảm
thấy buồn ngủ quá.
Cơn buồn ngủ quét
qua toàn bộ thân thể. Mặc dù cuốn sách này cổ, nhưng không thấy nữ anh hùng
xinh xắn đâu cả.
Mặc dù, và kể cả khi công chúa xuất hiện, cô ả
không nghi ngờ sẽ có mùi đĩ điếm chờ đợi những khoảnh khắc harem với 4 anh hùng
mà thôi.
Thế là đủ với công
chúa, nhìn lướt qua các tính cách của các anh hùng xem
Kiếm sĩ với sức
mạnh vượt trội về thể lực và chiến lực, Mâu chiến sĩ là người thận trọng. Tôi
nghi ngờ nếu cung chiến sĩ có thể loại bỏ kẻ độc tài như Robin Hood đã từng làm
không.
"Cái quái gì thế này?”
"Cái quái gì thế này?”
Tôi giở trang tiếp theo, tôi lỡ hét lên.
Trang liên quan đến Thuẫn chiến sĩ được mở ra
trước mặt tôi hoàn toàn trắng xóa.
Nhìn từ nhiều góc độ, vị trí tôi chỉ thấy một
màu trắng thuần khiết và xuyên suốt.
"Cái quái gì thế này?”
Trước khi những
lời đó thoát khỏi mồm, ý thức của tôi dần trôi đi.
Không bao giờ kể cả trong giấc mơ tôi cũng không nghĩ rằng tôi sẽ tỉnh dậy trong thế giới song song.
Không bao giờ kể cả trong giấc mơ tôi cũng không nghĩ rằng tôi sẽ tỉnh dậy trong thế giới song song.
(Hết chương 1 - Vũ Ngọc Quý)
No comments:
Post a Comment